Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Phật dạy về nhân quả

Đức Phật dạy về nhân quả rằng con người khi sống phải trải qua bốn giai đoạn là sinh, lão, bệnh và tử; đó là quy luật tất yếu của thế giới này. Con người sinh ra và chết đi, nhưng thân xác cũng bị già đi và bệnh tật, điều này là vô thường. Nếu chúng ta nghĩ rằng không thể nào vượt được định lý vô thường sinh lão bệnh tử là rơi vào đoạn kiến; vì theo Phật dạy về nhân quả, chúng ta phải khởi điểm từ định luật vô thường mà tu hành để giác ngộ được lý chơn thường và tồn tại mãi với chơn thường, mới gọi là tu đúng Chánh pháp.

phat day ve nhan qua

Chúng ta đã oán than, trách móc khi những đau khổ, tai ương trong cuộc sống xảy đến cho mình. Nhưng chúng ta luôn đặt ra những câu hỏi oán trách ai đây? Ai làm cho ta khổ vì bệnh hiểm nghèo, nào là tai nạn giao thông rồi tai nạn lao động? Chúng ta lại tự hỏi ai làm cho chúng ta mất cha, mất mẹ, hay mất dần những người thân mà chúng ta yêu thương nhất? Phật dạy về nhân quả cho rằng con người  không biết phải oán trách ai rồi lại chuyển sang than đất, than trời. Nhưng trời đất ở đâu thì ta chưa từng biết! Và thực lòng ta cũng không thể tin được là có thể có một “ông trời” bất nhân đến nỗi chỉ chuyên gây ra những khổ đau cho nhân loại!
Trong cuốn sách Phật dạy về nhân quả, có một thượng tọa có viết: Giàu là do siêng năng giúp đỡ, bố thí người khác. Nghèo là do hà tiện, ích kỷ, không chịu bố thí. Có lần, một thanh niên lên chùa gặp chúng tôi than thở: "Thưa Thầy, đời con khổ quá, bây giờ con chỉ muốn đi chùa và tu hành cho bớt khổ". Nghe xong chúng tôi nói: "Con càng đi chùa thì càng khổ, vì con đang cố tránh né các nghiệp mà con gây ra từ kiếp trước". Lúc này trên gương mặt người này hiện lên rõ ràng đây là con người khá ích kỷ, khó tính, bỏn xẻn, hà tiện. Đời này nghèo khổ nên cứ thích đến chùa, để cảm thấy mình có giá trị ở nơi tín ngưỡng tâm linh. Vì khi làm như vậy ta lại phải đau khổ thêm, nghiệp lại chồng nghiệp.

Trong những điều Phật dạy về nhân quả có người tự sát dễ  mời quỷ chết oan đến làm người thay thế

Tại một trang trại nọ có có một đôi vợ chồng tá điền họ Triệu, hai vợ chồng sống với nhau rất hòa thuận.
Một ngày kia, người vợ nghe nói ông chồng có tình nhân bên ngoài, cũng không biết là thật hay giả.
Bà vợ vốn dịu dàng, im lặng chỉ nói đùa với chồng rằng: “Nếu như chàng không yêu thiếp, mà lại đi yêu con hồ ly tinh kia, vậy thì thiếp sẽ treo cổ tự sát cho chàng xem”. Ngày hôm sau, trong khi người vợ đang ở ngoài đồng ruộng, gặp được một thầy đồng, ông thầy đồng này có cặp mắt âm dương, có thể nhìn thấy ma quỷ ở cõi âm bên kia, nhìn thấy bà, ông kinh hãi la lên: “Sau lưng bà, sao lại có một con quỷ chết treo bám theo vậy!” . Lúc này bà mới biết rằng, ngay cả những lời nói đùa trong lúc nói chuyện, thì ma quỷ cũng đều nghe thấy được.
Phàm là những ai tự sát, nhất định phải tìm được người thay thế mới có thể được đầu thai. Có thể là vì chán ghét những người tự sát kia, vậy nên không để họ có được sinh mệnh mới một cách mau chóng. Cũng là để cho con người thế gian sau khi biết được, thì không còn dám tùy tiện tự sát nữa.

Phật dạy về nhân quả có câu chuyện trả nghiệp sát sanh

Năm 1958, có cậu Hiếu bị tật bẩm sinh, mặt đưa ra phía sau lưng, đầu lắc lư, tay chân cong quẹo không đi được, bò lết tại chợ Trà Vinh ăn xin. Lạ một điều là ngày nào cậu cũng khóc la: Bà con ơi, đừng sát sanh! Tôi là con bò nè …! Người ta giết tôi, dòng họ tôi chết hết rồi … Tiếng khóc của cậu rống lên như bò bị thọc huyết. Rất nhiều người biết lai lịch của cậu Hiếu. Ông nội của cậu ở tỉnh Trà Vinh chuyên nghề làm thịt bò bán ở chợ, giàu có dư ăn. Có một ngày ông cột con bò cái định khuya làm thịt, mai bán chợ sáng. Ngay đêm hôm đó ông mơ màng thấy người đàn bà đến khóc nói: xin ông đừng giết tôi, để tôi sinh con rồi ông hãy giết. Đêm ấy ông thấy hiện tượng ấy 3 lần, ông nói cùng vợ. Bà khuyên ông không nên làm thịt con bò này, nhưng ông không nghe. Khuya hôm đó, như thường lệ, ông đập đầu con bò. Con bò này la lớn hơn những con bò trước, nó chống cự, giãy giụa đến đứt dây thừng, và đến khi gần chết, đầu nó cứ mãi lắc lư. Cũng ngay đêm hôm đó, con dâu ông sinh đứa cháu nội trai dị tật: sứt môi, mắt lộ, đầu quay ra sau lưng, chân lại ở trước. Ông lo chạy chữa thuốc thang cho cháu tốn hao cả tài sản vẫn không hết. về phần gia đình ông thì cả nhà mang trọng bệnh kỳ lạ, sau đó chết hết. Tôi nghiệp đứa bé chỉ mới mười tuổi dị tật phải đi ăn xin, đầu cứ lắc lư, không quên tự xưng mình là Bò.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét